Tự cho mình xuống tinh thần 3 ngày, cuối cùng quất tới 7 ngày, nhưng quan trọng làm người mà ko bộc lộ cảm xúc thì tệ hơn, mặc dù mỗi chiều đi thể dục, bỏ xe ở chổ đó, gặp những người đó, với phương diện khác nhưng tạm thời đã hết lăn tăn.
Thì đời còn tiếp tục, đâu có thể ở mãi trong kỉ niệm mà sống.
Don't wrap it up and go
or hide it behind the sun
Just give it to me as it is
And let it stand
Don't fly it like a kite between the clouds
I needs so excuse just bring it down
...
Let us move on
let us move on
this is short and I will pass
Let us move on
let us move on
for this is short and I will pass...
......nhưng quan trọng làm người mà ko bộc lộ cảm xúc thì tệ hơn, Chính xác như con cá thác lác.
Trả lờiXóaHồi nhỏ mình vì sợ thuốc đắng nên mỗi lần uống thuốc là cực hình, nhấm nháp từng chút rất nhỏ, phần ăn với trái cây, phần uống với nước, phần thì nghiền ra nhỏ, mất thật lâu mới giải quyết xong. Về sau mình nghiệm ra có trốn tránh cỡ nào, có trì hoãn cỡ nào rồi cũng phải uống thế là nhắm mắt nhắm mũi cố tống vô cổ hết 1 lần, dù sau đó có thể sẽ rơi nước mắt, nước mũi. Nhưng phù 1 cái là xong. Những gì cay đắng trong cuộc đời cũng nên áp dụng chiêu này M nhỉ/
Bấm "like" cho Lan. :-D
Xóa